Thấy nhiều bạn trẻ than phiền rằng, cuộc sống ở Hà Nội quá đắt đỏ, mỗi tháng có cả trăm khoản chi tiêu nên dù là mức lương 20 triệu, 2 vợ chồng với 1 đứa con vẫn rơi vào cảnh thiếu thốn. Tôi thấy thật sự lo lắng cho các bạn. Bởi các bạn kêu đói như vậy chứng tỏ các bạn là những người chưa biết chi tiêu, thu vén, chưa biết sử dụng sức lao động của mình để phát triển cho số tiền tăng lên.
Tôi nói như vậy, không phải là chê bai các bạn, mà vì tôi đã phải bắt đầu cuộc sống gia đình với 2 bàn tay trắng, mức lương công chức chỉ xấp xỉ 4 triệu, nhưng tôi đã nuôi được cả gia đình, bao gồm vợ, 1 đứa con, và chuẩn bị là đứa thứ 2 ra đời. Đặc biệt, sau 5 năm kết hôn, bây giờ tôi cũng đã có một mảnh đất với ngôi nhà nho nhỏ cho mình.
Tuy nhiên, để có thể làm được những việc đó, 5 năm qua, tôi và cả vợ tôi cũng đã phải cố gắng hết mình, chi tiêu tiết kiệm hết mình mới có thể có được.
Khi tôi kết hôn, tôi mới 29 tuổi, là một công chức nhà nước, nhưng chỉ là nhân viên bình thường với mức lương, thưởng, tiền ăn… tổng cộng tất cả được gần 4 triệu/tháng. Vợ tôi, lúc đó là kế toán tại một công ty nhỏ với mức lương 3 triệu đồng/tháng. Như vậy, khi mới kết hôn, tổng thu nhập mỗi tháng của chúng tôi được gần 7 triệu.
Tuy nhiên, vừa kết hôn xong thì vợ tôi có thai. Đến khi mang bầu được 6 tháng thì vợ tôi mất việc. Thế rồi, khi vợ tôi mang bầu đến tháng thứ 7 lại bị dọa sinh non nên phải nhập viện rồi sau đó là nằm nhà giữ thai cho đến ngày sinh đẻ.
Từ đó, tiền nhà, tiền ăn, tiền bồi dưỡng, tiền chi phí các loại mỗi lúc một nhiều khiến chúng tôi thiếu thốn trầm trọng.
Lúc này, đúng như câu nói của các cụ, đó là: “Đói thì đầu gối phải bò” nên nhờ có chút năng khiếu về nấu ăn, tôi tìm đến nhờ vả rồi xin theo 1 ông chủ chuyên làm cỗ phục vụ đám cưới để làm thêm vào các ngày thứ 7, và chủ nhật hàng tuần.
Thế nhưng, lúc đầu, vì chưa tin tưởng nên ông chủ còn thử thách tôi rất nhiều, hầu như mỗi tháng ông chỉ cho tôi đi làm 1, 2 ngày. Mỗi ngày, ông trả tôi 500 nghìn, khi thì chỉ 300 nghìn. Dần dần, thấy tôi chăm chỉ, thật thà, nên tuần nào ông cũng gọi tôi đi cùng. Từ đó, năng lực của tôi cũng nâng cao, tôi được đứng chân làm cỗ chính nên tuần nào đi làm, ông cũng trả tôi 1,5- 2 triệu tiền công. Rồi vào những mùa cưới, tôi còn tranh thủ mọi thời gian, thậm chí cả làm đêm cho ông để kiếm thêm thu nhập.
Tuy nhiên, từ khi vợ sinh rồi con lớn hơn, tiền sữa, tiền bỉm, tiền các loại chi phí cho con cũng tăng lên đáng kể. Bên cạnh đó, tôi vẫn luôn mơ đến 1 mảnh đất, hoặc 1 căn hộ cho riêng gia đình mình. Vì thế, tôi lại phải vắt óc để nghĩ cách kiếm tiền, và tiết kiệm tiền.
Thế nên, tôi làm việc như một con thiêu thân, 1 người bác của tôi thấy tôi vất vả, lại chăm chỉ hiền lành, nên đã đồng ý cho 2 vợ chồng chuyển đến ở trong 1 căn phòng cũ nát, rộng khoảng 9m2 của bác ở ngoại thành mà không lấy một đồng tiền nhà.Vì thế, số tiền đáng ra phải trả tiền thuê nhà, chúng tôi bỏ riêng ra để tiết kiệm.
Sau đó, để tăng thêm thu nhập, tôi nhận làm chân đi chợ đầu mối để mua thực phẩm, và nhặt rau vào buổi sáng sớm mỗi ngày cho một nhà hàng ăn uống của người cậu bên vợ mở gần nơi chúng tôi ở. Mỗi tháng cậu trả cho tôi 5 triệu.
Rồi cùng 1 công đi chợ, tôi cũng lấy luôn 1 xe rau để vợ tôi ở nhà vừa chăm con vừa túc tắc bán, mỗi ngày kiếm lấy dăm chục một trăm, đủ tiền ăn cho 2 vợ chồng. Sau đó, tôi mới tắm rửa tinh tươm để đi làm công việc nhà nước.
Như vậy, mỗi tháng, tổng thu nhập của chúng tôi cũng trên dưới 20 triệu. Tôi cố định bỏ ra 15 tiệu để gửi tiết kiệm. còn lại, trên dưới 5 triệu, chúng tôi bỏ ra 2 triệu để chi tiền mua sữa, bỉm cho con. Còn tiền ăn, uống, sinh hoạt, ma chay hiếu hỉ… điện nước …chúng tôi chỉ cố gắng gói gọn trong 3 triệu. Hoặc nếu có hụt thì lại phải làm thêm để bù vào chứ không tiêu lẹm vào tiền tiết kiệm.
Rồi sau đó vài năm, ở cơ quan nơi tôi làm việc chính, tôi lại được tăng lương lên gần 5 triệu. Như vậy là chúng tôi lại có thêm 1 triệu để cải thiện cuộc sống gia đình.
Đến nay, sau gần 5 năm kết hôn, từ một bàn tay trắng, chúng tôi đã có 400 triệu tiền tiết kiệm. Vì thế, đầu hè vừa rồi, tôi quyết định vay thêm bạn bè để mua một mảnh đất cũng ở ngoại thành, gần nơi tôi sống với số tiền 450 triệu.
Sau đó, tôi lại vay tiếp 150 triệu để dựng căn nhà nhỏ làm nơi sinh sống cho cả gia đình, vì đằng nào, căn hộ của bác tôi cho mượn cũng đã cũ nát, và cũng đến lúc bác phải lấy lại để tu sửa.
Như vậy, sau 5 năm kết hôn, với khởi đầu và công việc nhà nước chỉ chưa đầy 5 triệu, tôi đã có một mảnh đất, 1 ngôi nhà của riêng mình mà chỉ còn nợ gần 200 triệu. Vì thế, tôi nghĩ rằng, sẽ không có gì khó khăn, nếu các bạn cố gắng. Đồng thời, phải biết chi tiêu hợp lý và hết sức tiết kiệm. Còn nếu không thì dù là là thu nhập 20 triệu, hay 30 triệu/tháng thậm chí hơn, các bạn cũng sẽ khó mà để lại một khoản tiết kiệm cho gia đình mình.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét